Trang

Người theo dõi

Thứ Ba, 1 tháng 5, 2012

CHYỆN TÌNH TRỘM CHÓ

Mụ Nhung què không biết từ đâu “nhảy dù” tới đây. Dẫn thêm hai cô con gái,  đứa lên năm,  đứa lên ba, cùng lão già ốm yếu da bủng bụng sưng, nom giống như người bị phù thủng đến ở trong cái lều của ông thợ cắt tóc bỏ hoang.  Nền nhà mọc rêu xanh ẩm ướt, mái lá dột nát, thủng nhiều lỗ, đã thành nơi đi vệ sinh cho khách qua đường.
Hàng ngày mụ Nhung què ra chợ bán cháo lươn, bánh cuốn, từ mờ sáng đến chín mười giờ trưa là hết hàng, mỗi bữa đi chợ cũng kiếm được dăm bò gạo, vài bó rau muống, mắm muối đủ sống qua ngày cho bốn miệmg ăn. Một thời gian sau, người ta thấy mụ dẫn về một cô gái độ mười chín hai mươi tuổi, người tầm thước, nước da bánh mật khuôn mặt nhẹ nhàng duyên dáng vẻ  mặn mà  thôn nữ, có tên là Lan móm. Mụ giới thiệu với bà con xóm làng  là cháu gái gọi mụ là mợ, vừa ở quê lên .
Từ khi có con Lan, cái lều cắt tóc  trở nên vui vẻ, khách khứa vào ra tấp nập. Mụ bỏ  nghề bán cháo lươn bánh cuốn, ngày hai bữa đi chợ mua đồ ăn thức uống phục vụ khách.
 Vì là vùng giáp gianh giưã thị xã và huyện nên ít ai thèm quan tâm nhòm ngó làm gì. Công an xã cả năm mới thấy kiểm tra hộ khẩu một lần,  Công an phường ở gần, nhưng không phảỉ địa bàn phụ trách nên cũng chẳng ai quan tâm ngó ngàng đến .
Cái lều của mụ Nhung què tự nhiên trở thành ổ mại dâm trá hình. Từ ngày con Lan về ở cùng mụ nó trở thành vị cứu tinh cho cả gia đình này . Ngoài đám khách làng chơi là thanh niên trong làng có cả mấy ông thuế vụ, quản lý thị trường, kiểm lâm cơ động, người ta còn thấy cả các sếp đi xe DreamII comle ca vạt đầu bóng mượt và cả đám đầu trộm đuôi cướp khắp vùng tìm đến.
  Bọn trộm đêm cũng tìm đến chơi gái. Từ chỗ quen biết này chúng đã chuyển thành nơi tiêu thụ chó trộm .
Không riêng chó mà còn đủ thứ lấy trộm được chúng mang đến bán.Thượng vàng hạ cám, nào chó mèo, gà vịt, rồi cả những chiếc máy khâu cũ kỹ, đài thu thanh bán dẫn, xe đạp tàng tàng, đến cái ty vi nội địa đen trắng cũ... ở cái thời buổi khó khăn “ngăn sông cấm chợ” những thứ này có giá lắm nên tất cả đều bán được tiền .
Tụ điểm trộm chó mới nhen nhóm, ngày càng phát triển thu hút thêm nhiều đại ca đầu gấu từ khắp các vùng miền tim đến tụ hội . Lúc này thị xã được nâng cấp lên thành phố, cái ao sâu bây giờ UBND xã đã chia đất ở cho các hộ xen cư, mụ Nhung què có thêm cái tên là Nhung chó, mụ què chân đi tập tểnh, nghe đâu là bị nhà lão Hạp hen - chồng hiện tại của mụ bây giờ đánh què. (lão Hạp vừa già vừa hen suyến đau ốm quanh năm nên không lấy được vợ, chú em ruột tên là Hoàng phải đứng tên giả đăng ký kết hôn và cưới mụ. Khi về nhà chồng rồi, mụ bị bắt ép phải ở làm vợ người anh là lão Hạp, chồng của mụ hiện nay). Mới đầu mụ không chịu ở với lão Hạp nên bị đánh què chân vì vậy mà có tên là Nhung què.
Lợi dụng việc quản lý đất đai còn lỏng lẻo, cơ chế thoáng, mụ Nhung chó cũng chập chí chập ngọ. Lấn chiếm thêm được hơn trăm mét vuông đất, với lại thấy gia cảnh của mụ ai cũng thương chả nỡ lòng nào mà thắc mắc với mụ. Mà nghĩ cho cùng cái ao sâu bốn mét rưỡi so với mặt đường này ít ai có gan mà nhận về. Lấy tiền đâu mả đổ vào cho đầy lên tới ngang mặt đường.
Có sẵn tiền mụ tìm đến các chủ thầu xây dựng đặt vấn đề mua lại đất đá dọn bãi, vôi vữa triệt hạ, ghạch ngói từ các nhà cũ người ta đang đập phá đi để xây lại. Giá rẻ như bùn, vừa bán vừa cho của đám lái xe ben chở đất đá thải. Mụ lấp đầy cái ao trũng và dựng tạm ngôi nhà cấp bốn xây bằng ghạch tro lò, gạch cũ. Phía sau nhà là công trình phụ, một nửa làm nhà tắm, nửa còn lại làm nơi đi vệ sinh, Lúc này chó được người ta xuất khẩu sang Trung Quốc vì vậy mà bán được giá lắm, có bao nhiêu đều được các tay buôn chó đường dài gom mua bằng hết. Lũ trộm chó hoạt động tấp nập thâu đêm. Hai cô con gái của mụ Nhung cũng đã đến tuổi cập kê Con chị tên là Hoàn, con em tên là Hảo.
Cô em kém cô chị hai tuổi, hai đứa bằng nhau khân khấn như chị em sinh đôi, càng lớn chúng càng xinh đẹp như là Thuý Kiều, Thuý Vân . Rõ ràng là trời ban cho hai cô nhan sắc tuyệt trần .Dân làng ai cũng phải trầm trồ khen ngợi “nhà rách mà có trạch vàng”. Gã hàng xóm đã ngoại tứ tuần nhìn mà nhỏ rãi lúc nào cũng tắc lẻm như “mèo thèm tôm” cứ mắt la mày lét nhìn trộm mỗi khi chúng nó tắm khoả thân. Nói vậy nhưng cũng phải thừa nhận nhà lão hàng xóm được cái lợi thế hơn người. Nhà của gã xây hai tầng ở sát liền kề, có cửa sổ mở nhìn sang bên nhà mụ Nhung chó.
Nhờ vậy mà những lúc các cô con gái nhà mụ tắm gã lại trèo lên tầng hai nhìn xuống để chiêm ngưỡng tuyệt sắc giai nhân. Cái nhà tắm của nhà mụ Nhung chỉ xây tường bao quanh, không có mái che, người đứng dưới thấp, nhìn ngang không thấy nhưng khi đứng từ trên cao nhìn xuống khác gì xem truyền hình trực tiếp rõ mồn một. Hay nhin trộm lâu ngày sinh nghiện, cứ đến giờ đó dù đang làm gì gã cũng bỏ để về xem... Mà cũng đúng thôi cái thân hình thon thả hai quả núi đôi tròn chỉnh như hai cái bánh bao, hai đầu vú mới nhu nhú còn đỏ tươi, nước da trắng hồng, cứ hớ hớ bày ra trước mắt tội gì không nhìn. Lâu ngày thưởng thức hương vị của nhà mãi cũng chán, da bụng nhăn nheo như bụng lợn sề ở mụ vợ già nom chán chết. Có cơ hội được chiêm ngưỡng cái thân hình tơ non mơn mởn như chồi non đang nhú ai mà chả thích...
Năm ấy cô chị đã bước sang tuổi hai mươi, nhiều trai làng, có cả trai phố. Toàn là con nhà khá giả, các cậu ấm đều mê mẩn sắc đẹp của hai chị em  Hoàn Hảo, tìm đến tán tỉnh nhưng không có chàng trai nào được trời se duyên với hai cô... Thói đời thật oan nghiệt trớ trêu làm sao “Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã”. Cô chị được gả cho thằng Tiếu là một tên hảo hán anh chị trong vùng, đã từng vào tù ra tội. Cái hôm đón dâu, con Hoàn trong bộ váy cưới, trang điểm phấn son nhìn nó càng trở nên lộng lẫy kiêu xa như tiên xa, so với thằng Tiếu như đôi đũa lệch... Theo lời đồn đoán của dân làng thì mục đích mụ Nhung chó gả con Hoàn cho thằng Tiếu để có chàng rể là đại ca đứng ra bảo kê cho đám trộm chó và đám gái làm tiền. Nếu bà Nhung chó không gả con Hoàn cho thằng Tiếu thì nó quấy có mà hết đường làm ăn...suy cho cùng đúng cả hai...
   Có thằng Tiến về làm rể trong cái nhà này thì đám đầu bò đầu bứu địa phương bố bảo cũng không giám đến chấn lột tiền và chơi quỵt hoặc gây khó dễ cho việc làm ăn của mụ . Nhờ có thằng Tiếu mà công việc làm ăn của mụ ngày càng thuận lợi và phát triển. Một vài lần các cụ hưu trí và Cựu chiến binh trong làng lên tiếng về cái tụ điểm trộm chó kiêm mại dâm trá hình này, công an phụ trách xã có đến kiểm tra nhắc nhở nhưng rồi đâu lại vào đó cứ như nước đổ đầu vịt.
   Thằng Tiếu con rể mụ Nhung chó vốn máu mê cờ bạc cứ tối đén là Tiến bỏ nhà đi chơi Tổ tôm, bài chắn...
... Con Hảo nay cặp bồ với thằng Toán một tên buôn chó đường dài đã có vợ và một con gái 2 tuổi...Thằng Toán tỏ ra là một tay chơi hào hoa và rất tâm lý, biết cách chiều em, mỗi chuyến chở chó lên biên giới bán cho Trung Quốc về hắn mua tặng con Hảo một món quà hấp dân, lần thì bộ váy mốt mới, lần thì đôi giầy cao gót hợp thời trang, lúc thì chiếc nhẫn vàng mặt đá... thỉ thoảng lại dúi cho con Hảo cục tiền đủ tiêu cả tuần...
Con Hảo rất mãn nguyện và hãnh diện với lũ bạn gái về Toán lắm...
Mất chó nhiều người dân trở nên cảnh giác hơn...Mỗi ngày một khó khăn đám trôm chó nhiều đứa đã bỏ nghê đi tìm nơi khác làm ăn con Lan móm cũng bỏ đi luôn. Còn lại có vài ba đứa là bạn chung thuỷ với mẹ con nhà mụ Nhung chó trong số dó có hai đứa bạn gái của con Hảo ở lại nhưng con Hảo và bạn nó thường đàn đúm ở nơi nào ấy ít khi có nhà.
Chó trộm được chỉ còn đủ cung cấp cho mấy nhà hàng cầy tơ bảy món trên thành phố, Hoặc ai có việc như tân gia, hiếu hỷ, ai có nhu cầu thì đặt mua trước. Thằng Toán cũng bỏ nghề buôn chó đường dài, Con Hảo đã bắt mối được với đám bạn gái hư hỏng đi làm ca ve liên tỉnh...Ông Hạp cũng mới chết vì căn bệnh hen suyễn. Con Hoàn đẻ sinh đôi được hai cậu con trai kháu khỉnh . Tiếng là gái hai con nhưng thực chất mới đẻ có một lứa nên trông con Hoàn còn hấp dẫn bắt mắt lắm, nhiều trai tơ cũng phải chết mê chết mệt.
Thằng Tiều vẫn quen thói cờ bạc thâu đêm, hôm đó thua bạc, giữa chừng hết tiền, nó về lấy thêm tiền, không thấy con Hoàn đâu, nghe sau nhà có tiếng rên khe khẽ, thằng Tiếu chạy ra, nó nhìn thấy bốn cái chân đang nhún nhún đều đều qua khe hở bên dưới cánh cửa lắp lững nhà tắm, hắn giật mạnh cửa, cánh cửa bật ra , dưới ánh sáng từ bóng đèn tròn sợi đốt bốn mươi Woat treo ở đầu hồi cũng đủ cho thằng Tiếu nhìn rõ ràng con Hoàn đang đú đởn với thằng Thịnh (tên trộm chó) Hai đứa trần truồng ôm ghì lấy nhau trong cơn cực lạc,
Con Hoàn đang lim dim thưởng thức cái cảm giác phê phê hơi nong nóng vừa quen vừa lạ đang truyền từ cái phần thừa cứng đét của thằng Thịnh sang phần thiếu của nó. Nghe tiếng động con Hoàn giật thót mình đẩy thằng Thịnh ra rồi ôm chặt lấy thằng Tiếu để cho thằng Thịnh chạy thoát vào bóng đêm. Thằng Tiêu điên tiết lồng lên thoát khỏi con Hoàn vớ luôn đống quần áo của hai đứa cởi ra đang vắt trên bờ tường nhà tắm hắn ném đống quần áo vào chiếc xe SUZUUKI Viva còn mới tinh vừa đăng ký biên số được mấy ngày của thằng Thịnh bỏ chạy không kịp mang theo đang dựng ở sân, sẵn bật lửa ga trong túi nó châm lửa đốt. Xăng trong bình xe chảy ra cộng với quần áo lốp xe và đệm xe bằng mút xốp, bốc cháy sáng rực cả vùng trời. Gã hàng xóm đang nằm ôm mụ vợ già nghe tiềng nổ lớn , nhìn thấy lửa sáng rực trời, hốt hoảng bật dậy, gã quờ quạng mãi hồi lâu mới mở được cửa thoát ra ngoài, Còn đang ngái ngủ, mắt nhắm mắt mở vớ được cái chổi lau nhà định chạy sang dập lửa...Chưa kịp bước vào nhà gã đã nhìn tháy con Hoàn trần truồng không một tấm vải che đang ngồi thu lu ở xó cửa hai tay ôm ngực, con Hoàn chu chéo, cút xéo đi....sang mà nhìn lòn người ta à... bà đang để đây này. Gã hàng xóm sừng sờ ngượng chết đi được. Gã liếc thấy cái xe đã cháy rụi, ngọn lửa đang lập loè sắp tắt, rồi lủi thủi quay về nhà đóng cửa ...
Hơn nửa tiếng sau mới thấy công an phụ trách xã đến làm biên bản. Lúc này ngoài đường bắt đầu nghe thấy tiếng người đi chợ buổi sáng...
Sau cái đêm thằng Tiếu đốt xe, con Hoàn bỏ nhà đi biệt tăm, thằng Tiếu bỏ nhà mụ Nhung chó, dẫn hai đứa con trai về ở với ông bà nội. Bố mẹ hắn và chú em trai mới cưới vợ đành phải ưu tiên cho ba bố con hắn ở một đầu buồng , sát về phía bờ sông, Nhà bố mẹ đẻ thằng Tiếu cách trường Cao Đẳng sư phạm của tỉnh độ gần một cây số có vườn rộng trồng cây lưu niên tỏa bóng mát cả ngày... Khổ thân cho thằng Tiếu cảnh gà trống nuôi con, vợ bỏ đi, một nách hai đứa con nhỏ mới lên bảy tuổi, đang phải hàng ngày đèo đi học. Toàn bộ hồ sơ vụ án đốt xe được Công an phụ trách xã chuyển lên Đội CSĐT TP về TTXH - Công an Thành phố tiếp tục điều tra làm rõ, thằng Tiếu liên tục bị gọi lên xét hỏi lấy lời khai để hoàn tất hồ sơ vụ án.
Hắn bị khởi tố về tội huỷ hoại tài sản công dân, dù có thanh minh kiểu gì cũng không được. Sự việc rõ như ban ngày còn gì để thanh minh lấp liếm. cái xe làm gì có tội, tội là con vợ hắn gây ra chứ đâu phải cái xe, thằng Tiếu nghĩ vậy và nó ngoan ngoản ký vào biên bản công nhận tội lỗi cho xong.
Vụ án cố ý huỷ hoại tài sản công dân nhanh chóng được đưa ra xét xử, Hai tháng sau cái đêm ấy. Toà hình sự thuộc TAND Thành phố mở phiên toà sơ thẩm công khai xét xử. Thằng Tiếu có nhờ một luật sư đứng ra bảo vệ quyền lợi cho mình, Con Hoàn và thằng Thịnh vắng mặt chỉ có mụ Nhung chó là nhân chứng duy nhất của vụ án ... Thằng Tiếu bị kết án với tội danh cố ý huỷ hoại tài sản công dân với mức án mười hai tháng tù, phải bồi thường thiệt hại cho thằng Thịnh hết hai mươi mốt triệu đồng tương đương chíêc xe mới. Chiếc xe bị đốt cháy được toà quyết định trả lại cho thằng Thịnh. Việc con Hoàn và thằng Thịnh quan hệ bất chính do không có bằng chứng và nhân chứng vì vậy toà bác bỏ cáo buộc của thằng Tiếu. Xét điều kiện hoàn cảnh thằng Tiếu đang nuôi hai đứa con nhỏ ăn học. Toà cho thằng Tiếu được tại ngoại, phải đền bù nguyên số tiền hai mươi mốt triệu đồng. Nó quá uất ức vì bị toà xử ép.
Mỗi khi nhớ lại phiên xét xử , cứ nghĩ đến cái bản mặt của tay thẩm phán chủ toạ phiên toà với cái mặt dài như mặt ngựa hai mắt trố như hai cái mắt trâu đực, bộ ria mép vểnh ngược trông thật đểu dả cực kỳ mất dạy, nó cứ phát điên lên. muốn choảng cục đá vào giữa mặt lão quan Tòa cho hả giận... Hắn cứ ngiến răng ken két, không nói ra lời nhưng trong bụng hắn đang nghĩ kế để trừng trị cái thằng Thịnh khốn nạn đã phá nát gia đình hắn.
Không nhất trí với quyết định bất công của Toà sơ thẩm, thằng Tiếu làm đơn kháng án gửi lên Toà án nhân dân tỉnh đề nghị xử phúc thẩm. Trong thời gian chờ kết quả điều tra xác minh của toà. Thằng Tiếu và luật sư bảo vệ quyền lợi cho nó đã tìm đến nhà tay hàng xóm, năn nỉ mời gã đứng ra làm nhân chứng về việc con Hoàn và thằng Thịnh thông dâm với nhau, làm cho thằng Tiếu quá uất ức nên mới đốt xe máy của thằng Thịnh để làm cơ sở giảm nhẹ cho thằng Tiếu. Gã hàng xóm không đồng ý, một mực từ chối đề nghị của luật sư và thằng Tiếu, với lý do gã không nhìn thấy từ đầu, chỉ biết phần sau bắt đầu từ cái đoạn con Hoàn chửi và cái xe bị cháy rụi...Gã cũng thừa hiểu nghĩa vụ của người làm chứng như thế nào?... Rách việc lắm, mất thời gian, mà không khéo còn bị mẹ con mụ Nhung chó đến nhà cho vài xô cứt vào nhà không chừng, chí ít cũng bị mụ vỗ cái của quý vào mặt và chửi cho một trận thì mất hết sỹ diện. Gã còn lạ gì tính khí của mẹ con nhà Nhung chó. Cái thời đồng đô la làm chúa tể, đồng tiền ngự trị tất cả đời sống xã hội, công lý nhập nhèm đúng sai lẫn lộn, tốt nhất là không dây vào là thượng sách. Bây giờ về hưu rồi đảng viên lão còn chả thiết bỏ luôn không sinh hoạt huống chi cái việc giời ơi đất hỡi (Gã tự nhủ như vậy)... Thằng Tiếu và vị luật sư thất vọng ra về...
Ba bố con cứ ăn bám ông bà nội mãi cũng nể lắm, với lại đang sức dai vai rộng cứ ăn không ngồi rồi lắm cũng buồn, đi đánh bạc thì không có tiền, thằng Tiếu đánh liều mở quán cà phê ngay trong vườn nhà bên bờ sông. Quán mới mở ra chưa có mấy khách lác đác chỉ có đám sinh viên ra uống cà phê, nước chè nhân trần, cả ngày chỉ được gần trăm nghìn bạc nhưng dù gì hắn cũng thấy vui vui vì đã có việc làm và có những đồng tiền sạch sẽ từ chính tay mình làm ra... Đến tuần thứ hai bắt đầu quen khách, ở cái vị trí thuận lợi có bóng cây mát mẻ, bên ngoài dòng sông là cánh đồng rộng bát ngát, gió nồm nam thổi từ hướng biển đưa hơi nước vào mát rượi đám học sinh sinh viên thường hay đến uống nước ngồi mát. Một mình thằng Tiếu bán hàng có vẻ tất bật, hắn lân la tìm đến con Nga nhà ở trong xóm mời về giúp việc... Con Nga lấy chồng đã bốn năm không có con vì vậy mà chồng bỏ đi theo gái không về, chưa chính thức ra toà li hôn nhưng hai đứa đã không ở với nhau cả năm rồi. Con Nga thường ngày hay đón ở cổng làng mua gà vịt của bà con trong làng rồi đem ra chợ bán, mỗi người có một hai con gà vịt, nhịn ăn đem bán kiếm thêm ít tiền cho con đi học. Đi bán một vài con gà cũng mất buổi chợ vì vậy đắt rẻ vài nghìn người ta cũng bán quách cho con Nga để còn về đi làm việc khác. ..
Mua gom xong con Nga đem ra chợ bán mỗi lần đi chợ mất độ ba bốn tiếng lúc đầu giờ buổi sáng còn cả ngày chơi không...Được thằng Tiếu đặt vấn đề con Nga đồng ý đến làm nhưng với điều kiện thời gian chỉ bắt đầu từ 10 giờ sáng đến 9 giờ đêm.
Thường thì giờ đó quán của thằng Tiếu mới có khách còn buổi sáng chỉ lác đác, ít người nên nó tự lo được, Vì vậy mà thoả thuận được hai bên chấp nhận. Đúng hẹn con Nga đến phụ việc với thằng Tiếu, có bàn tay của người phụ nữ trong nhà bố con thằng Tiếu thoải mái, dễ chịu và vui vẻ hơn. Ngày mai có giấy của Toà Phúc thẩm gọi .. Cả đêm thằng Tiếu không ngủ được chỉ mong trời nhanh sáng....
Thằng Tiếu dậy từ rất sớm, hắn sang gọi con Nga rồi đánh thức cả hai thằng con dậy, cả nhà nó hôm nay đi hầu Toà. Thằng Tiếu , con Nga và hai đứa nhỏ ăn sáng xong tất cả kéo nhau về phòng xử án. Vị luật sư đã chờ sẵn tại công đường... Nửa tiếng sau thằng Thịnh và mụ Nhung chó cũng loc cọc đến. Đúng 8 giờ Phiên Toà bắt đầu khai mạc có đủ các thành phần. Thẩm phán, thư ký phiên toà, Hội thẩm, đại diện viện kiểm sát nhân dân tỉnh và Cảnh sát hỗ trợ tư pháp. .. Phiên toà tuy không đông chỉ có nguyên đơn, bị cáo, nhân chứng duy nhất vẫn là mụ Nhung và hai đứa con của thằng Tiếu cùng con Nga.với tư cách người xem,.... Phiên Toà được tiến hành ngay theo đúng trình tự quy định của Pháp luật. Con Hoàn hôm nay vẫn vắng mặt.
Sau khi đại diện viện KSND đọc kết luận điều tra , nhận định về hành vi tội phạm và đề xuất về tội danh , đến phiên chất vấn các đương sự có liên quan và phần biện luận của luật sư kết thúc.
Toà tạm nghỉ 15 phút nghị án. Phiên xử lại tiếp tục và tuyên án: Nguyễn Văn Tiếu được miễn truy cứu trách nhiệm hình sự. Toà quyết định huỷ bỏ kết quả của phiên toà sơ thẩm, buộc Nguyễn Văn Tiếu phải đền bù chiếc xe với số tiền 18.000 000 đ (VND) giao chiếc xe cho chủ sở hữu toàn quyền sử dụng. Phiên toà không có nhiều ý kiến.
Toà bác bỏ cáo buộc của thằng Tiếu về việc con Hoàn và thằng Thịnh quan hệ bất chính do không có đủ chứng cứ. Thằng Tiếu chưa thoả mãn với quyết định của toà phúc thẩm nhưng nghĩ lại, nó thấy có chống cũng vô ích mất thời gian và thêm tốn kém, được con Nga động viên và đồng ý cho vay tiền để đền bù hắn thôi không thắc mắc gì và miễn cường chấp hành,
Đây là lần thứ tư hầu toà rồi vì vậy hắn thừa hiểu đến cửa quan xử kiện cả nguyên đơn bị đơn lẫn nhân chứng đều tốn kém, miễn không phải đi tù là được rồi...Việc đền bù được thi hành ngay tại Toà, Con Nga về lấy tiền hai bên chao nhận trước sự chứng kiến của quan toà.
Vụ án kết thúc thằng Tiếu và những người liên quan ra về nhưng trong lòng vẫn ấm ức vì nó chưa cho thằng Thịnh được bài học...Cái lúc Toà tuyên án nhìn cái mặt thằng Thịnh cứ câng câng thật gét, giá như lúc đó mà đứng gần thế nào thằng Thịnh cũng được quả đấm vào giữa cái mặt chó!.
    Quán cà phê vườn của thằng Tiếu nay được đổi tên là quán Cà phê Hoa sữa. thằng Tiếu đã thuê người dọn dẹp láng xi măng khu vườn, rải đá sỏi những khu đất trống cho sạch sẽ, nó cho dựng hai dẫy lều tranh lợp lá cọ sát bờ tường rào xây cao quá đầu người và được ngăn lại thành nhiều ô nhỏ bằng cót ép, chỉ đủ hai người ngồi. Mỗi ô được kê một bàn nhỏ cắt từ gốc cây còn để nguyên hình dạng, được đánh bóng sơn véc ni và một chíêc ghế đôi bằng tre ...Rất tiện lợi cho các đôi uyên ương trải lòng cùng bạn!...
Quán Cà phê hoa sữa bây giờ đã trở thành nơi hò hẹn của nam nữ thanh niên sinh viên. Các doanh nhân, đối tác làm ăn kinh doanh buôn bán và cả những đôi tình nhân trốn vợ, trốn chồng , hò hẹn để thưởng thức của lạ... Đủ các thành phần, mọi lứa tuổi. Có những cặp lệch pha nhau hàng vài ba chục tuổi... Con Nga đã về ở luôn với thằng Tiếu, ăn chung ở chung như một gia đình. Từ ngày con Nga về làm, thằng Tiếu cũng được thảnh thơi thoải mái hơn , hai đứa con trai hắn cũng được chăm chút chu đáo hơn so với những ngày vắng mẹ. Trai xa vợ gặp gái chồng bỏ thật hợp cảnh...Thằng Tiếu chủ động bàn với con Nga không đi buôn gà nữa về ở với nhau cùng kinh doanh. Mọi việc đang diễn ra thuận lợi, có được đồng ra đồng vào còn hơn là đi buôn gà, con Nga nghĩ thầm trong bụng và cũng muốn chứng tỏ khả năng làm vợ, làm mẹ, cho gia đình nhà chồng cũ thấy rằng nó không phải là người phụ nữ không biết đẻ. ...
  Hai tâm hồn cô đơn trống trải tự hoà hợp với nhau, hai đứa tự nhiên trở thành vợ chồng chỉ có chưa đăng ký kết hôn và làm lễ cưới mà thôi. Mụ Nhung chó bị bệnh ung thư trực tràng, tia xạ, truyền hoá chất được hơn hai năm thì chết. Tiền của cũng đội nón ra đi theo mụ. Con Hoàn , con Hảo bán nhà và đất chia nhau. Số tiền được chia, đủ cho con Hảo mua một đám đất và cái nhà nhỏ khác , còn tiền thừa nó mở quán bán sim, thẻ điện thoại di động và báo chí, sách vở học sinh .
Con Hảo đã lừa, trói được một chú Cảnh sát hình sự công tác tại Công an Thị xa Sầm Sơn. Thằng Tiếu thay mặt hai họ đứng ra tổ chức hôn lễ cho em vợ chu đáo theo nghi lễ của một đám cưới bình thường...
Sáu tháng sau con Hảo sinh được “quý tử” kháu khỉnh khỏe mạnh nên càng được chồng thêm yêu quý, hết tâm hết sức chăm lo chu cấp... nếu như nó cứ như vậy nuôi con khôn lớn, làm ăn bình thường với số tiền lương của chồng là sỹ quan cảnh sát cộng với tiền nó làm thên hàng tháng cũng đủ sống một cuộc sống ổn định và hạnh phúc hơn người... Nhưng chứng nào tật đó, “ngựa theo đường cũ”. Cứ chông đi vắng con Hảo lại đóng cửa gửi con đi trẻ, cặp bồ hết thằng này đến thằng khác.
Đã có người bóng gió tiết lộ chuyện chăng hoa bất chính cho thằng Thục (chồng con Hảo) nghe rôi nhưng nó bán tín bán nghi cho là bạn bè trêu trọc vì nó thấy con Hảo vẫn ngọt ngào, rất tình cảm...Có lần vào dịp mùng 8/3 thằng Thục đi công tác về thấy trong nhà có bó hoa, hắn đã nổi cơn ghen gió...Con Hảo thề thốt cam đoan hoa là của bạn gái tặng. Thằng Thục vẫn không hết nghi ngờ cứ một một mực ép vợ nhận lỗi. Thế là con Hảo cầm con dao phay kê ngón tay lên cái thớt chặt cái đốp, đứt lìa ngón tay chỏ bên trái, máu me loe loét.. Thằng Thục hết, hồn vội lấy dây cao su buộc ngón tay bị đứt rồi băng bó tạm và đưa con vợ đi cấp cứu...
Cái kim trong túi lâu lâu cũng lòi thế rồi một lần thằng Thục nói với vợ đi công tác xa phải một tuần mới về, nhưng mới được năm ngày, thằng Thục bất ngờ trở về giữa buổi trưa...Hắn gửi xe bên hàng xóm, lững thững đi bộ về nhà, vừa đẩy cửa bước vào . Hình ảnh đầu tiên nhìn thấy là vợ hắn đang trần truồng cùng một gã đàn ông lạ hoắc mà hắn chưa hề gặp đang “đóng gạch” trên giường...
Thằng Thục không nói không rằng, lùi lại quay bước đóng cửa đi luôn.... Con Hoàn từ hôm bỏ nhà đi, nó lên thành phố tìm đến quán thịt chó Bò Lạc trên đường Nguyễn Trãi gặp con Lài là con dâu nhà bà chủ quán , nhờ mối quan hệ bạn hàng mua chó giữa con Hòan và con Lài từ trước nên con Hoàn đã dễ dàng xin được một chân bưng bê phục vụ tại quán thịt chó Bò Lạc. tiếng là làm bồi bàn bưng bê nhưng hàng ngày con Hoàn chỉ có mỗi một việc ngồi tiếp khách đến ăn miễn sao cho khách vui vẻ ngon miệng lần sau lại đến. khi nào thật đông khách mới phải đứng lên phụ giúp, việc bưng bê đã có người làm thuê đảm nhiệm... Con Hoàn lả lướt trong bộ váy thời trang ngắn cũn cỡn để lộ cặp đùi và hai cánh tay trần, hở vai, hở ngực, thật gợi cảm, nước da trắng hồng, khuôn mặt trái xoan thanh tú, hai hàm răng đều đặn, trắng muốt với đôi môi hồng chúm chím, đôi mắt láo liên đưa tình....
Nhiều khách hàng là đấng mày râu chết mệt, làm cho các đại gia không đói, không thèm nhưng vì con Hoàn mà phải vào quán làm mấy xuyên chả nướng với vài xị rượu rồi ngồi lì cả buổi.... Con Hoàn đã để ý đến một vị khách sộp thường hay ghé quán thịt chó Bò Lạc những buổi chiều thứ bảy hoặc những ngày mưa gió. Hắn ta hay đi cùng với một vài người bạn và không bao giờ vị khách này phải trả tiền...
Con Hoàn đoán chắc đây phải là sếp bự. Nhìn gã cao ráo, bảnh bao trong bộ Veston đen dáng hào hoa, phong độ lại ga lăng đa tình, con Hoàn ước ao có được người bạn tình như gã... Con Hoàn chủ động rót rượu đến gần xin được cụng ly cùng khách. Vị khách chỉ mong có vậy ! Gã đứng dậy, đưa tay trái ôm vòng qua cổ con Hoàn vào lòng ,hai cái bụng úp sát vào nhau, tay phải chạm ly với con Hoàn miệng gã đọc thơ: “ Tay ai bưng chén rượu đào Đổ đi thì tiếc uống vào thì say . Chim trời bóp phát chết ngay. Chim nhà em bóp càng ngày càng to”... Con Hoàn không nhin được cười, làm đổ chén rượu đang cầm trên tay ướt cả ngực áo...Vị khách vội rút chiếc khăn mùi xoa ướp nước hoa thơm phức, nhẹ nhàng lau ngực áo cho em ...Điệu bộ rất Tây. Từ sau buổi nhậu đó con Hoàn bỏ việc không làm ở quán thịt chó Bò Lạc, nó thuê nhà ra ở riêng...Gã khách sộp đến ở cùng con Hoàn... Con Hoàn sẵn tiền hai chi em vừa bán nhà chia nhau, ngày hai bữa đi chợ mua đồ ăn thức uống lo cơm dẻo canh ngọt phục vụ người tình ăn chơi xả láng để thể hiện mình là một Thiếu phụ sang giàu chịu chơi...Gã rất hài  lòng với cung cách cư xử chiều chuộng của con Hoàn...Hai người già nhân ngãi, non vợ chồng với nhau được hơn sáu năm. Thời gian này gã khách sộp đã tin tưởng người tình tuyệt đối, hắn giao toàn bộ tay hòm chìa khoá, tiền vàng cho con Hoàn quản lý. Con Hoàn cưốn một mẻ về với chồng con...Thằng Tiếu thấy vợ có nhiều tiền, lắm của chấp nhận cho con Hoàn về sống chung để đoàn tụ gia đình cho con nó có mẹ ...
Mấy năm ăn ở với nhau không hôn thú, không có con. Con Nga tự nhận thấy mình không có vị trí gì trong cái gia đình này nên đã xin đi. Thằng Tiếu tỏ ra là người biết điều nó thanh toán nợ nần cho con Nga sòng phẳng và còn trợ cấp thêm ba tháng lương bằng chín triệu đồng. sau đó không ai biết con Nga đi đâu về đâu...
Con Hảo chủ động làm đơn li dị chồng bán nhà ôm tiền đi sài gòn để lại đứa con trai cho thằng Thục... Cái tụ Điểm tiêu thụ chó trộm và chứa gái mại dâm không cần dẹp cũng tan....
GIÓ LÀO
Tháng 3/2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét